HÀNH HƯƠNG THỜI CỰU ƯỚC – PHẦN 1: TIẾNG GỌI LÊN ĐƯỜNG
Lm. Giuse Phạm Đình Ngọc, SJ
WHĐ (03/12/2024) – Để về nguồn của truyền thống đi hành hương, chúng ta quay trở lại lịch sử Cựu Ước. Trong năm bài tới đây, chúng ta thấy nhiều ý nghĩa phong phú của việc hành hương trong thời hình thành và phát triển đạo Do Thái.
Dẫn nhậpChúng ta bắt đầu hành trình hành hương với chính nền tảng của công việc hành hương thiêng liêng này. Thực tế là thuật ngữ hành hương (Pilgrimage) không xuất hiện trong thời đại chúng ta, nhưng đã có nguồn gốc từ rất lâu trong Kinh Thánh. Để về nguồn của truyền thống đi hành hương, chúng ta quay trở lại lịch sử Cựu Ước. Trong năm bài tới đây, chúng ta thấy nhiều ý nghĩa phong phú của việc hành hương trong thời hình thành và phát triển đạo Do Thái. Chúa Giêsu đã lớn lên trong chính môi trường văn hóa tôn giáo này; và nhờ vậy Giáo hội Công giáo cũng thừa hưởng những nét đẹp của việc hành hương.
Trong phần này, chúng ta tìm hiểu tiếng gọi lên đường hành hương của tổ phụ Abraham đến vùng đất Thiên Chúa sẽ chỉ cho. Tiếc là sau khi vào được Đất hứa, dân Chúa lại phải đi lưu đày bên Ai Cập. Sau đó, họ lại hành hương về miền đất tràn trề sữa và mật. Thời kỳ tiếp theo, dưới sự hướng dẫn của vua David, đất nước trở nên hưng thịnh. Tuy vậy, ước ao lớn nhất của toàn dân là xây dựng một Đền thờ cho Thiên Chúa. Chỉ tới thời Salomon, ước mơ ấy mới thành toàn với Đền thờ thứ nhất được dựng lên tráng lệ trên núi Sion (năm 957 TCN). Ngày nay, khu vực núi Sion là ngôi đền Hồi giáo “Vòm Đá Tảng” (mái màu vàng kim) và Giáo đường Al-Aqsa (mái vòm màu đen), được xây năm 691 SCN.
Chúng ta đề cập đến Đền thờ và thánh đường, vì từ đây hành hương mang màu sắc tôn giáo đậm nét hơn. Theo truyền thống đạo Do Thái, hằng năm họ hành hương về Đền thờ để gặp Thiên Chúa và cử hành lễ hội. Đây là lý do mà những chương sau, chúng ta thường nhắc đến những nơi hành hương gắn liền với nhiều ngôi thánh đường nguy nga chứa đựng những nét đẹp tôn giáo. Hơn thế nữa, những nơi Thiên Chúa hoặc Đức Mẹ hiện ra, Giáo hội đều xây dựng Đền thờ để muôn dân hành hương về đây nguyện cầu và tham quan.
Hơn nữa, Đền thờ cũng là luật buộc liên quan đến những nơi hành hương hiện nay. Giáo hội viết: “Hành hương là một trải nghiệm tôn giáo phổ 14 quát và là biểu hiện điển hình của lòng đạo đức bình dân. Nó luôn được kết nối với một ngôi đền, mà nó là một thành phần không thể thiếu. Người hành hương cần Đền thờ, và Đền thờ cần người hành hương”[1].
Đạo đức bình dân mà tôi vừa trích dẫn trên đây là những thực hành tôn giáo ngoài phụng vụ, để biểu lộ lòng sùng kính, tin cậy mến đối với Thiên Chúa, Đức Mẹ và các thánh. Lối thực hành này thông thường là các việc tôn kính thánh tích, viếng Đền Thánh, hành hương, rước kiệu, đi đàng thánh giá, lẫn chuỗi, sùng kính Thánh Thể và Đức Mẹ, dâng hoa, v.v…[2].
Giờ đây, chúng ta cùng bắt đầu khởi hành trong chuyến xe trở về quá khứ với câu chuyện của Abraham…
Chi tiết xin xem tại: https://hdgmvietnam.com/chi-tiet/hanh-huong-thoi-cuu-uoc—phan-1-tieng-goi-len-duong .
hdgmvietnam.com
Hành hương thời Cựu ước - Phần 1: Tiếng gọi lên đường
WHĐ (03/12/2024) - Để về nguồn của truyền thống đi hành hương, chúng ta quay trở lại lịch sử Cựu Ước. Trong năm bài tới đây, chúng ta thấy nhiều ý nghĩa phong phú của việc hành hương trong thời … Continue reading